Bất cứ khi nào người ta hỏi tôi tiến cử một loại hoạt động thể dục thích hợp, thì tôi khuyên họ bắt đầu bằng việc nhai.
Bất cứ khi nào người ta hỏi tôi tiến cử một loại hoạt động thể dục thích hợp, thì tôi khuyên họ bắt đầu bằng việc nhai. Nhai vận dụng tất cả các cơ của cơ thể và là chìa khoá đối với sự tiêu hoá thích hợp. Nhai kỹ sẽ tiết ra enzim quan trọng trong miệng mà nó bắt đầu kiềm hoá các loại thực phẩm và ngăn cản sự hấp thụ sớm của chúng trong máu.
Bằng việc góp phần vào sự vận dụng có hiệu quả hơn các chất dinh dưỡng, việc nhai thì giống như hoạt động thể chất mà ở đó nó làm tăng tỉ lệ ly được lấy ra từ máu. Do vậy việc nhai thật kỹ mỗi lần ăn thì rất quan trọng, ít nhất 50 lần và lên tới 100 lần hay nhiều hơn nữa cho tới khi thức ăn hoá lỏng. Mahatma Gandhi, một nhà khảo cứu suốt đời về việc nhai đích thực, có một câu ngạn ngữ: “Hãy uống thức ăn của bạn và hãy nhai thức uống của bạn”.
Với điều kiện là thực phẩm của chúng ta được nhai kỹ và được trộn đều với nước bọt thì chúng ta có thể ăn bao nhiêu thực phẩm trong thực phẩm dưỡng sinh tiêu chuẩn chúng ta thích mà không sợ bị tăng cân. Chứng béo phì không chỉ bị gây ra bởi việc ăn thức ăn không thích hợp mà còn do bởi việc nhai ẩu và thiếu hoạt động thân thể. Ruột trở nên uể oải do việc tiêu thụ hoài các loại thịt, đường, bột tinh chế, các hoá chất và các chất mất quân bình khác và ruột mất khả năng hấp thụ các chất dinh dưỡng trong máu.
Một trong những nguyên nhân khiến người ta ngày nay thích gạo trắng hơn là bởi vì nó không đòi hỏi phải được nhai nhiều như gạo lứt. Gạo trắng cung cấp ít năng lượng hơn và không cân bằng dinh dưỡng. Sau nhiều năm ăn gạo trắng thì sức khoẻ và sinh khí cảu người người suy giảm, khả năng tập trung và nhai của họ giảm, sự tăng cân phát triển. Vì vậy, để bổ khuyết cho thực phẩm chất lượng kém, việc nhai không đúng và sự đình đốn của ruột thì người ta càng ăn nhiều hơn. Khối lượng được gia tăng đáp lại sản lượng bị giảm đi và vì vậy sinh ra một sự thèm ăn mà không bao giờ được thoả mãn. Kết quả là chứng béo phì. Các tác nhân tâm lý gia tăng từ việc chuyển hoá lộn xộn cũng góp phần vào tiến trình và làm tăng sự thèm muốn và hành vi xung lực cưỡng bức (ăn hoài không thấy no).
Khi chúng vượt quá mức bình thường của cơ thể và sau đó là tỉ lệ phóng thích bất thường, thì các chất cần loại bỏ như mỡ, đạm và cacbonhydrat tinh chế bắt đầu tích tụ trong ruột, đùi, mông và cuối cùng là xung quanh các cơ quan nội tạng, bao gồm cả tim.
MICHIO KUSHI